kim bình mai tập 6
Combo 3 Tập Kim Bình Mai "Ngoại trừ Truyện kể Genji (1010) và Don Quixote (1605) không có tiểu thuyết nào trước đây trong nền văn chương thế giới có lối viết điêu luyện tương đương với Kim Bình Mai".-NXB Đại học Princeton Dựa vào câu chuyện từ hồi 23 đến hồi 26 trong Thủy hử của Thi Nại Am, Kim Bình Mai đã thoát
Nhà Trong Ngõ Mặt Phố Kim Đồng Lô Góc 6 Tầng Mt 5M Vỉa Hè 8M Thông Sàn Kd Con Phố Kim Đồng Sầm Uất Tấp Lập Nối Liền Tuyến Phố Tân Mai Nơi Tập Trung Rất Nhiều Cơ Quan Và Dịch Vụ Ngân Hàng- Ví Trí Một Mặt Phố, 1 Mặt Ngõ, Mở Cửa Sổ Cả 2Phía.mặt Phố Thì Vỉa Hè
Có phải bạn đang muốn tìm kiếm xem phim tân kim bình mai 2013 đúng không? Có phải cũng đang tìm kiếm chủ đề về Kim bình mai tập 24 金瓶梅 24 phải không? Nếu đúng như vậy thì mời bạn xem nó ngay tại đây nhé Kim bình mai tập 24 金瓶梅 24 |… Đọc tiếp »Kim bình mai tập 24 金瓶梅 24 | Website chia sẻ các bộ phim
Kim Bình Mai Tập Sự Bé Chưa Biết Gì Game point 0 Tham gia 14/11/18. Nhìn thấy lần cuối 3/3/22. Tìm. Tìm nội dung Tìm tất cả nội dung bởi Kim Bình Mai Tìm tất cả chủ đề bởi Kim Bình Mai. Bài viết trên hồ s
Giới thiệu bạn đọc cuốn ebook "Kim Bình Mai - Tập 2": Kim Bình Mai - Tập 1. Thời Minh, nhất là từ Gia Tĩnh (1522-l566), xã hội tương đối ổn định, kinh tế có chiều phát triển, xu thế đô thị hóa tăng dần, đã tạo điều kiện cho sự ra đời và phát triển của thể loại văn
mengambil satu kartu queen atau satu kartu ace hitam. Kim Bình Mai 2 Đệ Nhị Tập - Kim Binh Mai 2 De Nhi Tap thuộc thể loại Phim 18+, phim điện ảnh này được phát hành vào năm 2009 và sản xuất bởi điện ảnh Hồng Kông. Đạo diễn của phim là Tiền Văn Kỹ, Kim Bình Mai 2 Đệ Nhị Tập có sự tham gia của dàn diễn viên gồm Hikaru Wakana, Kaera Uehara, Lâm Vĩ Kiện, Lý Kiện Nhân, Ngô Chí Hùng, Sammuel Leung, Serina Hayakawa, Winnie Leung. Mời các bạn đón xem Kim Bình Mai 2 Đệ Nhị Tập tại lâu sau khi phát hành phần đầu tiên, đạo diễn Tiền Văn Kỹ cùng ekip phim tiếp tục cho ra mắt Kim Bình Mai 2 với tựa là Đệ Nhị Tập, phần này phát hành năm 2009 với sự tham gia của dàn diễn viên quen thuộc cùng sự bổ xung thêm những nhân tố Bình Mai 2 Đệ Nhị Tập thậm chí còn có dàn nữ hùng hậu hơn phần 1, nhờ vào sự kết hợp giữa nam diễn viên Hong Kong và nữ diễn viên Nhật Bản, phim đảm bảo được nhan sắc của nhân vật nữ và sự xuất hiện của những cảnh nóng táo bạo, sẽ rất khó để chúng ta có thể tìm được một bộ phim cấp 3 Hong Kong nào quy tụ nhiều người đẹp đến như vậy kể từ sau năm Bình Mai 2 tiếp tục đưa khán giả theo chân gã trai đa tình Tây Môn Khánh Lâm Vĩ Kiện trong hành trình chinh phục những người đẹp mà hắn mê, hắn không từ thủ đoạn để có thể chiếm đoạt mỹ nhân mà hắn muốn, từ Nguyệt trong trắng cho tới Kim Liên đã có chồng, nay hắn còn cướp luôn vợ của cậu bạn thân, cô gái tên Hồng, đáng nói là hắn không ngại xuống tay giết chết bạn như cái cách mà hắn làm với Võ Đại Lang tội lún sâu vào đam mê nhục dục mà không thể dứt ra được, hắn ta làm mọi việc chỉ để được ân ái với bất kỳ cô gái nào, mà trên con đường đầy máu mà hắn bước qua, có một người đang muốn lấy mạng hắn ngay lập tức, chính là em trai của Võ Đại Lang – Võ Tòng…. Đạo diễnDiễn viên Phim liên quan HomeMoviesKim Bình Mai 2 Đệ Nhị Tập TVHAIS - Xem phim lẻ 18+ mới nhất
Anh hùng hảo hán thời Trung Quốc phong kiến có nhiều vợ là một chuyện rất đỗi bình thường. Nếu bạn đã khá là quen thuộc với tác phẩm Võ Tòng đá hổ thì đây là một tác phẩm ngoại truyện về nhân vật này. Với chủ đề chính là về giữa một anh hùng hảo hán và một tên nhà giàu mưu mô, đó là hình tượng giữa Võ Tòng và Tây Môn Khánh. Bộ phim lấy chủ đề về tình dục và nhục dục con người để khai thác các khía cạnh của xã hội và làm người xem phải suy ngẫm thật nhiều. Đó là bức tranh nhân rộng hơn của tác phẩm Sex and Zen. Và lần này chính là 5 tập Kim Bình Mai 1996 bộ gốc đầu tiên. Kim Bình Mai – Jin Ping Mei 1996 Hạnh phúc của nhiều gia đình và cô gái đã bị tên Tây Môn Khánh phá tan và những cô gái tội nghiệp phải về làm vợ của hắn và bị hắn hành hạ về thể xác cũng như tinh thần. Bản thân của Võ Tòng cũng bị hắn hại phải bị đày đi xa để hắn có thể chiếm đoạt được thân xác của những người phụ nữ mà hắn muốn và khao khát. Liệu hắn có thỏa mãn được bản thân của hắn với thú vui thể xác đó hay không ? Qua 5 tập phim cũng chính là những tội ác của hắn. ==> Xem thêm các tác phẩm Sex and Zen 1 Sex and Zen 2 Sex and Zen 3 Sex and Zen 3D Tuy nhiên, lưới trời lồng lộng, bản thân hắn cũng không thể thoát khỏi những hậu quả về sau – đó là những quả báo mà hắn phải nhận lấy. Dù vậy, cuộc chiến mới lại nảy ra giữa những người vợ của hắn. Người tốt thì bị những tai ương, hiểu lầm, còn người xấu tiếp tục vênh váo, nghênh ngang chà đạp lên nhân phẩm của những người tốt. Liệu những con người tốt ấy phải làm gì để thoát khỏi cảnh tượng đó ? Không một lời giải đáp nào thỏa đáng và đó chính là bức tranh chân thực về thời đại đầy đau khổ của những con người bé cổ thấp họng – cũng là ý nghĩa chính của bộ tác phẩm Kim Bình Mai, Đường triều mỹ nữ hoặc thanh lâu thập nhị phòng. Bộ phim năm 1996 gồm có 5 tập phim dàn trải qua nhiều thời kì và diễn biến trong tác phẩm bị cấm một thời là Kim Bình Mai. Mỗi một tập hiện lên một cá tính và bản chất của cả Tây Môn Khánh và của cả những người vợ của hắn ta. Liệu rằng một hình ảnh như thế có phải là tiêu biểu cho giới thượng lưu trong xã hội lúc bấy giờ. ==> Xem thêm các tác phẩm Kim Bình Mai 1 2008 Kim Bình Mai 2 2009 Thông tin phim Trang web N/A Kịch bản Li-jen Liang Đạo diễn Yui-Ming Tam Diễn viên chính Si Man Yeung, Lap-Man Tan, Choi Mei-Yau, Wai Chiu, Kuan-Chung Ku, Kwok-Yan Lam, Tsang Ah-Kwan, Chan Ping, Lam Ying-Kwan, Ge Liu, Pau Yuet-Kwan MPAA rating N/A Thể loại phim Phim tình cảm, phim cấp 3, phim kịch, phim hành động Quốc gia Hồng Kông Năm công chiếu 1996 Thời lượng 88 – 99 phút / tập Download Pass Post Views 1,898
UserScore The Forbidden Legend Sex & Chopsticks 2008 Overview Phim nói về Tây Môn Khánh được cha là Tây Môn Quỳ truyền cho những bài học và bí quyết chinh phục phụ nữ. Phần 1 xoay quanh mối quan hệ của Tây Môn Khánh cùng 2 người vợ đầu tiên là Nguyệt Nhi ni cô hoàn tục và Kim Liên vợ Võ Đại Lang Chin Man-Kei Director You need to be logged in to continue. Click here to login or here to sign up. Global s focus the search bar p open profile menu esc close an open window ? open keyboard shortcut window On media pages b go back or to parent when applicable e go to edit page On TV season pages → right arrow go to next season ← left arrow go to previous season On TV episode pages → right arrow go to next episode ← left arrow go to previous episode On all image pages a open add image window On all edit pages t open translation selector ctrl+ s submit form On discussion pages n create new discussion w toggle watching status p toggle public/private c toggle close/open a open activity r reply to discussion l go to last reply ctrl+ enter submit your message → right arrow next page ← left arrow previous page Settings Enable Keyboard Shortcuts
Vận Ca tay xách giỏ lê nhưng quên cả bán lê, chỉ đi hết đường này đường nọ để tìm Võ Đại. Sau một hồi tìm kiếm, Vận Ca trông thấy Võ Đại gánh bánh từ xa đi tới. Vận Ca đứng lại chờ Võ Đại tới gần rồi hỏi Lâu nay tôi không gặp ca ca, hồi này coi bộ ca ca mập ra đấy. Võ Đại đặt gánh xuống đáp Tao thì lúc nào cũng gầy gò ốm yếu như thế này mà thôi, làm sao mà mập ra được. Vận Ca bảo Tôi đang cần ít lúa nuôi gà, nghe người ta nói là ca ca có. Tao đâu có nuôi gà vịt gì mà có lúa trong nhà. Vận Ca bảo Ca ca cũng như con gà con vịt, ăn nhiều quá chỉ mập ra mà hóa ngu đi, chẳng trách vợ ca ca bỏ ca ca mà đi với người khác là phải. Võ Đại nổi giận Thằng oắt kia, sao tự nhiên mày lại mắng tao, so sánh tao với gà vịt ? Vợ tao đâu có ngoại tình. Vận Ca cười khảy Phải, bà chị không ngoại tình thì cũng tình ngoại. Này, đừng có nói láo! Ca ca chỉ biết lấy ta chỉ vào mặt tôi, mà không biết chỉ vào nhà bên cạnh. Võ Đại ngẫm nghĩ rồi đổi giọng Em ơi, mày biết gì thì nói cho tao nghe đi, tao cho mày mười cái bánh. Vận Ca bĩu môi Mười cái bánh mà ăn thua gì, ca ca muốn biết thì phải đãi tôi một tiệc rượu mới được. Võ Đại bảo Nếu chú mày biết uống rượu thì theo tao. Nói xong quảy gánh đi trước, dẫn Vận Ca vào một quán rượu nhỏ gần đó, gọi rượu thịt, lại lấy thêm ít bánh trong gánh ra, mời Vận Ca ăn uống, rồi bảo Nào chú em, nói cho ta nghe đi. Vận Ca đáp Ca ca đừng gấp, để tôi ăn uống đã. Mà tôi nói xong thì ca ca đừng buồn khổ, tôi đã có cách. Nói xong cắm cúi nhồm nhoàm ăn uống. Võ Đại uống rượu chậm chạp để chờ đợi. Khi thấy Vận Ca ăn xong. Võ Đại giục Bây giờ thì nói đi chứ ? Vận Ca nói Ca ca nghe tôi nói đây. Hôm nay tôi có một giỏ tuyết ê, định đi tìm Tây Môn Khánh Đại quan nhân để bán, nhưng tìm khắp nơi không thấy. Có một người đi đường bảo là Tây Môn Khánh Đại quan nhân ngày nào cũng hẹn hò gặp gỡ với tẩu tẩu tại bên trong quán nước của Vương bà. Tôi bèn tìm tới để bán giỏ tuyết lê cho Tây Môn Đại quan nhân kiếm ít tiền mua gạo, nào ngờ con mụ họ Vương khốn kiếp đã không cho tôi vào gặp Tây Môn Đại quan nhân, lại còn đánh đập chửi mắng tôi và hất cả giỏ tuyết lê của tôi ra đường. Tôi tức quá nên mới tìm ca ca để nói cho ca ca biết. Võ Đại hỏi lại Chuyện đó có thật chăng? Vận Ca vỗ tay xuống bàn Lại còn phải hỏi nữa. Tôi nói cho ca ca biết là hàng ngày, ca ca vừa ra khỏi nhà là hai người đã hú hí với nhau bên nhà con mẹ họ Vương rồi. Sự việc đã như thế mà còn ở đó hỏi thật với không thật. Chẳng lẽ tôi đánh lừa ca ca hay sao ? Mà lừa như vậy để làm gì ? Võ Đại bảo Chú em à, tao rất tin lời mày. Vợ tao ngày ngày sang bên nhà Vương ma ma để may quần áo, mỗi lần về nhà, mặt lại đỏ lên. Đứa con riêng của tao thì bị đánh mắng tối ngày. Tao xem vợ tao mấy hôm nay hình như tinh thần hỗn loạn, thấy tao về cũng chẳng ra vui mừng gì, tao đã nghi lắm. Bây giờ nghe mày nói vậy thì không cần phải nghi ngờ gì nữa. Có điều là tao muốn bắt tại trận thì phải làm thế nào bây giờ ? Vận Ca nói Ca ca đã lớn tuổi rồi mà chẳng hiểu biết gì hết. Mụ giặc già Vương lợi hại lắm, ca ca làm sao thắng nổi. Mụ ta chắc là có ám hiệu riêng rồi, ca ca vào bắt vợ thì mụ đã kịp thời giấu đi một chổ. Rồi Tây Môn Khánh sẽ kiếm chuyện với ca ca, liệu ca ca có chịu nổi một trận đòn của Tây Môn Khánh không ? Thằng cha đó lại có tiền bạc thế lực, tất cả sẽ lật lọng tố cáo ngược lại, như vậy ca ca làm sao tránh khỏi tù tội ? Vào tù rồi không ai chăm nom săn sóc, liệu ca ca có sống nổi không ? Võ Đại buồn rầu Chú em à, những lời mày vừa nói rất đúng, nhưng tao phải làm sao bây giờ ? Tôi bị con chó nhà họ Vương đánh chửi mà cũng chưa biết làm sao đây này, cho nên việc của ca ca khó lắm. Tuy nhiên, hôm nay ca ca về nhà, cứ tự nhiên như thường, đừng để lộ tí gì cả, rồi những hôm sau nữa cũng đừng nói gì cả. Ca ca cứ sáng ra đi bán bánh như thường, tôi sẽ đợi ở đầu đường, nếu Tây Môn Khánh tới, đợi nó vào xong, tôi sẽ báo cho ca ca biết. Tiếp đó, tôi tới gây chuyện với mụ Vương, mụ tất sẽ đánh tôi, tôi sẽ nhân đó cầm chân mụ ta, rồi liệng cái giỏ ra đường làm hiệu, ca ca hãy lập tức xông vào trong phòng mà bắt người vợ trắc nết hư thân. Ca ca thấy thế nào ? Võ Đại đáp Kế đó cũng hay, nhưng phiền chú mày quá, đây tao tạ Ơn chú mày hai quan tiền, sáng mai nhớ tới đó sớm giùm tao. Nói xong lại gói mấy cái bánh cho thêm, Vận Ca cầm tiền và bánh đi. Võ Đại trả tiền rượu, rồi đi bán một lúc nữa, chờ tới giờ thường lệ mới về nhà. Tới nhà, Võ Đại vẫn giữ vẻ bình thường, không để lộ gì cả. Kim Liên hỏi Chàng có uống rượu không ? Võ Đại đáp – Thôi, mới uống mấy chén với người bạn ở ngoài phố rồi. Kim Liên dọn cơm chiều lên. Võ Đại ăn uống như thường. Sáng hôm sau, Võ Đại chỉ bày vài cái bánh lên phía trên mặt thúng mà gánh đi. Kim Liên lòng dạ chỉ nghĩ tới Tây Môn Khánh nên chẳng để ý gì. Chồng vừa đi khỏi là Kim Liên đóng cửa lại, rồi theo cổng sau sang bên phòng Vương bà chờ TâyMôn Khánh. Võ Đại đi tới đường Tử Thạch gặp Vận Ca xách giỏ từ xa đi tới bèn hỏi Thế nào ? Vận Ca tới gần nói nhỏ Bây giờ còn sớm quá, ca ca cứ đi bán một vòng đi đã, nhưng chỉ nên đi quanh quẩn gần đây thôi, để tôi kiếm cho dễ, tên đó hôm nay thế nào cũng tới. Võ Đại nghe lời, đi bán một vòng rồi quay lại thì gặp Vận Ca cũng vừa đi tới. Vận Ca bảo Thằng cha đó vào nhà rồi, bây giờ ca ca đứng vào một chổ khuất, nhớ theo dõi cái giỏ của tôi đấy nhé. Hễ thấy tôi ném cái giỏ ra giữa đường thì ca ca phải chạy vào lập tức, chậm trễ e bị con chó già ngăn cản đó. Võ Đại gật đầu. Vận Ca xách giỏ đi thẳng tới quán nước của Vương bà rồi bước vào chỉ mặt Vương bà mà mắng Mụ giặc già kia, tại sao hôm qua đánh tao ? Vương bà nhảy choi choi mà mắng Thằng chết đâm kia, bà với mày không thù oán gì, tại sao sáng sớm mày dám tới đây nói láo ? Vận Ca lập tức mồm năm miệng mười chửi mắng Vương bà bằng đủ các con vật xấu xa. Quả nhiên Vương bà nổi giận đùng đùng túm lấy Vận Ca mà đánh. Lập tức, Vận Ca ném ngay cái giỏ ra giữa đường, rồi ôm chặt lấy Vương bà. Vương bà già yếu, bị giữ chặt, không sao thoát ra được, chỉ biết vùng vẫy mà chửi rủa om xòm. Vận Ca không nói không rằng, chỉ quyết giữ chặt Vương bà mà thôi. Trong khi đó Võ Đại thấy cái giỏ bị liệng ra đường, lập tức chạy thẳng vào nhà Vương bà. Vương bà thấy sợ quá, muốn chạy tới ngăn cản nhưng bị Vận Ca liều chết giữ lại. Vương bà không biết làm sao, chỉ kêu lên Võ Đại tới, Võ Đại tới. Lúc dó Tây Môn Khánh cùng Kim Liên đang thầm thì âu yếm trong phòng. Nghe Vương bà kêu thất thanh là có Võ Đại đến, cả hai đều hốt hoảng. Kim Liên từ giường nhảy xuống đứng nép vào sau cánh cửa, còn Tây Môn Khánh thì vội chui xuống gầm giường. Võ Đại chạy tới cửa phòng, nhưng cửa phòng đóng kín, lấy sức mà xô cũng không ra, bèn đập rầm rầm, gọi Kim Liên bắt mở cửa. Kim Liên đứng bên trong nói vọng ra Anh là người yếu đuối nhút nhát, trói gà không chặt, thấy con hổ giấy cũng sợ, bây giờ làm gì được ai. Kim Liên cố ý nói vậy là rõ ràng muốn cho Tây Môn Khánh ra đánh Võ Đại lấy đường mà chạy. Tây Môn Khánh chợt hiểu, bèn bò dậy, thình lình mở cửa, phóng chân đá trúng ngay ngực Võ Đại. Võ Đại lảo đảo chưa kịp phản ứng gì thì Tây Môn Khánh đã cướp đường mà chạy. Vận Ca đang giữ chặt Vương bà, thấy Tây Môn Khánh chạy ra thì biết là chuyện khó thành, bèn buông Vương bà ra mà chạy. Vương bà chạy vào, thấyVõ Đại nằm gần cửa phòng, bèn nâng dậy thì thấy Võ Đại trúng tương thổ huyết, mặt xanh như tàu lá, bèn bảo Kim Liên vào trong lấy thau nước lau mặt cho Võ Đại rồi cả hai hì hục khiêng Võ Đại theo cổng sau về nhà, đặt lên giường. Hôm sau Tây Môn Khánh không nghe động tĩnh gì, lại tới nhà Vương bà, cùng Kim Liên vui thú. Trong khi đó Võ Đại trúng thương ngã bệnh, nằm li bì năm bảy ngày, muốn uống thuốc cũng không có, miếng cháo miếng nước cũng không. Gọi vợ thì vợ không trả lời, chỉ thấy ngày ngày trang điểm đẹp đẽ ra khỏi nhà, lúc về thì mặt mũi hồng hào tươi tỉnh. Kim Liên lại cấm không cho Nghênh Nhi tới gần săn sóc cho cha. Nhiều khi Võ Đại gọi lâu quá, mệt mà ngất đi. Một hôm Võ Đại nằm trên giường réo gọi Kim Liên mà bảo Tất cả những chuyện mụ làm, ta đều biết rõ. Ta đích thân tới bắt thì mụ lại ngăn trở để cho tên gian phu đả thương ta đến nỗi dở sống dở chết như thế này. Bây giờ thì mụ được yên lành, tên gian phu được thỏa thích, ta có chết thì các người cũng không thèm biết tới, ta chết bởi vì ta không thể thắng các người. Nhưng Võ Tòng về đây, tính nết nó thế nào các người đã biết đó, liệu nó có để cho các người yên hay không ? Bây giờ nếu mụ có thương ta thì chịu khó săn sóc cho ta mau mạnh, lúc em ta về, ta sẽ không nói gì tới mụ cả, còn nếu mụ cứ bỏ mặc ta thì em ta về đây, ta sẽ nói hết với nó. Kim Liên nghe xong không nói gì, chỉ chạy sang to nhỏ thuật lại với Vương bà. Vương bà lại nói lại với Tây Môn Khánh. Tây Môn Khánh nghe xong như bị gáo nước lạnh, vò đầu bứt tai than với Kim Liên Khổ quá, nếu biết Võ Đô đầu, người đả hổ ở núi Cảnh Dương, là em ruột của Võ Đại thì tôi đâu quyến luyến nàng làm gì. Bây giờ thì biết tính sao đây, thật khổ quá đi mất thôi. Vương bà cười nhạt Lạ thật, ngài như người ngồi trong thuyền, tôi mới là người lái thuyền, tôi chưa sợ mà ngài đã cuống cả lên là thế nào ? Tây Môn Khánh bảo Tôi chẳng gì cũng là một trang hảo hán, vậy mà bây giờ rối trí không biết tiến lui làm sao thì kể cũng đáng hổ thẹn thật, nhưng việc đã thế này thì ma ma có cách gì cứu chúng tôi một phen. Vương bà hỏi Nếu hai người muốn tôi cứu thì tôi xin hỏi hai người muốn làm vợ chồng với nhau lâu hay mau. Tây Môn Khánh hỏi lại Làm vợ chồng ]âu hay mau là thế nào ? Nếu muốn làm vợ chồng mau thì xa nhau từ bây giờ đi, rồi sang van xin Võ Đại. Khi Võ Tòng về, Võ Đại không nói gì là yên. Nhưng Võ Đại bảo gì thì phải nghe, sai thì phải làm. Còn nếu muốn làm vợ chồng lâu dài thì trước hết cứ tiếp tục vui vầy với nhau, không việc gì phải lo sợ cả. Tôi sẽ có diệu kế, có điều là khó nói với các người. Tây Môn Khánh nói Ma ma cố giúp chúng tôi, chúng tôi muốn làm vợ chồng lâu dài thôi. Ma ma nói gì chúng tôi cũng nghe. Vương bà nói Ôi dào, trời sinh thì trời diệt. Cái kế này của tôi cần dùng tới một thứ mà không ai có, chỉ ngài có mà thôi. Tây Môn Khánh bảo Cái gì nhà tôi có mà người khác không có ? Bây giờ tên lùn đó đang bệnh thập tử nhất sinh, mình nhân đó mà hạ thủ là hay nhất. Muốn vậy thì tới hiệu dược phẩm của ngài mà lấy về ít bột Tỳ Sương, là chất bột cực độc, đưa cho Đại nương hòa với thuốc cho tên lùn đó uống. Uống vào thì bụng đau như thắt mà chết. Sau đó mình đem các tang vật mà hỏa thiêu trong nhà, như vậy là vô tông vô tích. Tên Võ Tòng về thì nương tử đây lựa lời mà nói. Đợi tới lúc nương tử mãn tang chồng thì ngài cưới về nhà mà sống với nhau trọn đời. Như vậy chẳng là làm vợ chồng lâu dài hay sao? Ngài thấy kế đó thế nào ? Tây Môn Khánh đáp Kế đó cực hay, không còn cách nào khác nữa. Nếu vậy thì quan nhân về đi, rồi sai người mang ngay thứ Tỳ Sương đó tới đây, già sẽ chỉ cách cho nương tử đây hạ thủ. Việc xong rồi thì nhớ đền ơn già này cho xứng đáng đấy nhé. Tây Môn Khánh cũng cười Cái đó là lẽ tự nhiên, không cần ma ma phải nhắc. Nói xong đi thẳng ra tiệm dược phẩm, đem về một gói bột Tỳ Sương đưa cho Vương bà, Vương bà bảo Kim Liên Nương tử à, để tôi dặn nương tử cẩn thận mới được, nếu không tức là cứu hắn ta sống đấy. Nương tử đem gói thuốc độc này về, đợi lúc hắn gọi đem thuốc đến, nương tử hãy hòa bột này vào thuốc mà cho hắn uống. Khi thuốc ngấm thì ruột đau như cắt, hắn sẽ phải lăn lộn kêu la, nương tử phải lấy một cái chăn mà trùm kín hắn lại để người ngoài đừng nghe thấy. Nương tử cũng nên cẩn thận là thứ thuốc độc này mạnh lắm, có thể làm cho mồm mũi tai ứa máu, cho nên nhớ đừng để một vết máu nào dính ra ngoài. Sau đó, khi hắn đã chết hẳn rồi thì đã có tôi sang chỉ cách sao cho mau chóng gọn gàng. Kim Liên nói Ma ma nói vậy thì hay quá rồi, nhưng chỉ sợ tay chân tôi yếu đuối, không làm nổi, lỡ có gì sơ suất chăng ? Vương bà bảo Cái đó không khó, sẽ có tôi sang giúp mà. Tây Môn Khánh đứng dậy bảo Hai người phải nên thận trọng, canh năm ngày mai tôi sẽ trở lại. Nói xong ra về. Kim Liên cũng nhận gói bột Tỳ Sương mà về. Vào tới phòng, thấy Võ Đại nằm thiêm thiếp, hơi thở bằn bặt chẳng khác nào người đã chết rồi, bèn tới giường giả vờ khóc. Võ Đại mở mắt hỏi Làm sao mà khóc vậy ? Kim Liên gạt nước mắt đáp Tôi nhất thời nhẹ dạ làm điều sằng bậy khiến chàng bị đả thương, tôi hối hận lắm, đi hỏi khắp nơi mới tìm được thứ thuốc rất công hiệu. Tôi đã mua về để cho chàng uống đây. Võ Đại bảo Nếu nàng cứu sống. ta, ta sẽ bỏ qua hết. Võ Tòng về ta cũng sẽ không nói gì cả. Nàng hãy mau lấy thứ thuốc đó cho ta uống đi. Kim Liên nói Thứ thuốc này quý lắm, có lời dặn của thái y là chỉ được uống vào nửa đêm, uống xong phải đắp vài ba cái chăn dầy cho ra mồ hôi, hôm sau có thể dậy được rồi. Võ Đại mừng lắm bảo Nếu vậy thì đêm nay nàng nhớ thức dậy vào lúc nửa đêm để cho ta uống thuốc. Kim Liên đáp Chàng cứ yên tâm ngủ sớm cho khỏe, tôi sẽ thức để đợi chờ giờ cho chàng uống thuốc. Lúc đó trời đã tối. Kim Liên đốt đèn trong phòng Võ Đại, rồi quay vào trong chuẩn bị mọi thứ đúng theo lời dặn của Vương bà. Trống canh ba vừa điểm, Kim Liên đổ bột Tỳ Sương vào chén, rót thuốc nóng vào cho tan rồi bưng ra phòng Võ Đại gọi Chàng ơi, thuốc đây, dậy uống đi. Võ Đại bảo Nàng mau đem lại cho ta uống. Kim Liên một tay đỡ chồng dậy, một tay đổ thuốc vào miệng chồng. Võ Đại mới uống được một hớp thì ngừng lại nhăn mặt bảo Thuốc gì mà khó uống quá. Kim Liên bảo – Khó uống cũng phải uống chứ, thuốc đắng dã tật mà. Võ Đại vừa mới há miệng ra định uống thì Kim Liên đã vội đổ hết chén thuốc vào miệng. Võ Đại uống không kịp, chút nữa thì sặc Vừa uống khỏi miệng, Võ Đại đã bảo – Lạ thật, thuốc gì vừa uống vào đã đau bụng quá thế này ? Chết cha, đau quá… Kim Liên không nói không rằng, lấy hai ba cái chăn dầy ra phủ lên người Võ Đại rồi cuộn tròn lại. Võ Đại ú ớ trong chăn. – Thôi bỏ ra đi, ngạt thở quá. Kim Liên vừa cuộn chặt người Võ Đại lại vừa bảo Thái y đã dặn rồi mà, uống thuốc xong là phải đắp thật nhiều chăn cho ấm để ra mồ hôi. Võ Đại đang muốn nói nữa thì Kim Liên sợ Võ Đại ngấm thuốc giẫy giụa la hét, bèn leo lên giường, ngồi lên mình Võ Đại mà túm thật chặt các góc chăn, không cho tuột ra. Võ Đại giẫy giụa ú ớ một hồi rồi im lìm. Kim Liên xuống giường, vén chăn vạch mặt Võ Đại ra coi thấy hai hàm răng nghiến chặt vào nhau, cắn cả vào môi chảy máu, tai mũi và cả mắt đều ứa máu ròng ròng, biết là đã chết hẳn rồi, bèn chạy ra sau nhà đằng hắng. Vương bà chờ sẵn biết là Võ Đại đã chết, vội theo cổng sau mà sang. Kim Liên đón vào nhà, Vương bà hỏi Xong rồi chứ ? Kim Liên đáp Thì xong chứ sao không xong. Có điều là tay chân tôi yếu đuối mà hồi nãy hắn dãy dụa mạnh quá. Bây giờ thì sao đây ? Vương bà đáp Bây giờ thì không khó gì nữa, có tôi sang đây giúp rồi. Nói xong tiến vào phòng Võ Đại, lau sạch những vết máu, xem xét lại các dấu vết khả nghi, rồi cùng Kim Liên kéo xác Võ Đại ra sau nhà, đội mũ đi giày cho tử tế, lấy khăn phủ lên mặt cho Võ Đại rồi cả hai cùng ngồi khóc. Thật là nực cười, trong hoàn cảnh này mà hai người ngồi khóc được. Cho hay khi người đàn bà khóc thì phải phân biệt ba trường hợp. Khóc thành tiếng và có nước mắt, gọi là “khốc”. Khóc không thành tiếng mà có nước mắt, gọi là “khấp”. Còn không có nước mắt mà chỉ nghe tiếng kể lể thở than, thì chỉ là gào mà thôi. Ở đây Vương bà và Kim Liên chỉ gào cho lấy có. Cách năm hôm sau, trời chưa sáng rõ, Tây Môn Khánh đã mò tới hỏi tin tức. Vương bà thuật lại đầu đuôi, Tây Môn Khánh lấy bạc ra thưởng cho Vương bà và đề nghị mua quan tài tống táng đàng hoàng, rồi gọi Kim Liên sang bàn tính. Kim Liên nói Võ Đại đã chết, vậy là từ nay tôi chỉ còn biết trông cậy vào chàng mà thôi, nhưng chẳng hiểu là có nhờ cậy được lâu không. Tây Môn Khánh bảo Sao lại bận tâm về chuyện đó. Kim Liên hỏi Rồi nay mai chàng phụ rẫy tôi thì sao ? Tôi mà phụ rẫy nàng thì cũng như Võ Đại vậy. Vương bà bảo Đại quan nhân à, cứ lo việc bây giờ trước đã. Mình phải tẩm liệm cho sớm, nếu chậm trễ lỡ bị quan cho người đến khám nghiệm thi thể thì sao ? Mình có thể gọi Hà Cửu tới tẩm liệm giùm, nhưng không biết hắn có chịu làm không ? Tây Môn Khánh bảo Không sao, Hà Cửu thì tôi nói một tiếng là được, nó không dám trái lời tôi đâu. Vương bà bảo Nếu vậy thì ngài đi gọi hắn ngay đi, không nên chậm trễ. Tây Môn Khánh đứng dậy bước ra đường…
kim bình mai tập 6